Không có đứa bé nào rời khỏi ngôi trường Tiểu học nhỏ xíu, thân quen suốt năm năm để bước vào một ngôi trường Trung học xa lạ mà không bỡ ngỡ, không rụt rè, không lo sợ… Tôi và chúng ta ngày mùa Thu năm ấy đã đến với Trưng Vương bằng tâm thế đó.
Những đôi mắt xa lạ nhìn nhau ngỡ ngàng, những dò hỏi làm quen của ngày đầu ngượng ngập. Thoáng có đôi lần nhìn lại phía sau, thương và nhớ một khoảng trời Tiểu học còn rờ rỡ những thầy cô, bè bạn. A3 gom chúng tôi vào từ những xa lạ đó, cho chúng tôi có một cái tên chung, và từ hôm ấy, con số như một định mệnh, gắn kết chúng tôi lại trong một tình thân kỳ lạ.
Tình thân trải dài bằng bốn năm học bên nhau. Bốn năm, trong bối cảnh xã hội có nhiều biến động. Không dưng, chúng tôi trở thành lứa học sinh út ít của Trường. Lứa học sinh cuối cùng được tuyển vào ngôi trường cổ kính Nữ Trung học Trưng Vương. Tình thân đó được dưỡng nuôi và mỗi lúc một bền chặt hơn nhờ sự dìu đỡ của các Thầy Cô hướng dẫn:
Cô Nguyễn Thị Ngọc Hằng - Lớp 6
Cô Lâm Thị Phúc - Lớp 7
Thầy Hồ Tấn Biên - Lớp 8
Thầy Vũ Quyết - Lớp 9
| Cô Hằng và A3 - hành lang lầu 2 trường TV - Tết 2004 |
Tình thân đó còn được kết dính lại, bởi cứ mỗi năm học, lớp lại vắng dần đi vài gương mặt. Những đi-ở sao mà xót xa vậy, bởi nó không hứa hẹn một lời hạnh ngộ nào dẫu chỉ là mơ. Tình thân đó còn trải dài qua những giờ học êm ái, vui tươi, lo sợ bị kêu lên trả bài, giải toán, thuyết trình.
Giờ Toán của thầy Chung, cô Loan (lớp 6), cô Trần Thị Đào ( lớp 7), thầy Biên ( lớp 8), thầy Vũ Minh - cô Túy Nga ( lớp 9).
Giờ Văn của cô Ngọc Hằng, cô Cẩm Vân, cô Vân Hà…
Giờ Lý cô Vĩnh Thanh, cô Đức.
Giờ Hóa cô Thái, cô Võ Thị Đào.
Giờ Anh Văn cô Di, cô Phúc, thầy Hoàng, thầy Quyết.
Giờ Sinh Vật cô Vân Oanh.
Giờ Công Dân cô Vân Đài.
Giờ Sử cô Hà Lý Hạnh, cô Vượng, cô Diệp.
Giờ Địa cô Riệp, cô Khánh Vân…
Giờ Thể Dục cô Bùi Thị Hường…
| Bàn ghế cũ, học trò đó, Thầy Cô đâu ? |
Những giờ học mà lũ học trò nghịch ngợm cứ cấu véo nhau bên dưới, ăn vụng, chơi caro. Những giờ học có lũ học trò mò tìm trong hộc bàn những bức thư gởi chị hộc bàn buổi sáng, rồi truyền tay nhau đọc, ríu rít những tiếng cười như tiếng chim sẻ ... Những giờ học nằm hoài trong “cõi nhớ”, để khi mệt mỏi hay muộn phiền trong cuộc sống, chúng tôi lục tìm về để cho mình có thêm chút sức lực mà đi tiếp.
| Hành lang lớp 6 |
Bốn năm, trong chúng tôi có lẽ đến giờ này khi tóc đã điểm bạc, đã có nhiều hơn đến 10 lần có lẻ con số bốn năm đó, nghĩ lại, nhớ lại mà không khỏi có chút rùng mình. Bởi lẽ, không ai có thể nghĩ rằng mình có thể đi qua ngần ấy thời gian với những khó khăn không quen chịu. Những ngày lao động quét lá đường Nguyễn Bỉnh Khiêm. Quét vừa xong thì gió nổi, hoa điệp, trái sao dầu lại lả tả rụng xuống đầy khắp mặt đường. Thầy cô hướng dẫn thì buồn nẫu, thương lũ học trò vất vả. Chỉ có lũ con nít chúng tôi vô tư là chẳng kể gì mệt nhọc, nhảy cẫng lên trước bức tranh mà thiên nhiên ưu ái dành riêng cho Trưng Vương. Để hiểu thêm vì sao người ta gọi ngôi trường của mình là Khung Cửa Mùa Thu. Và trông ngóng những ngày tập văn nghệ miệt mài chuẩn bị cho dịp mừng Hiến Chương Nhà giáo.
A3 bao giờ cũng cho “ra lò” những tiết mục văn nghệ đặc sắc.
Nào hình ảnh Hai Bà Trưng với Kim Thoa- Bùi Trinh
Nào ‘Cô bé bán sữa’ lí lắc với Liên Phượng-Nguyễn Trinh
Nào ‘Chú bé Thành Leningrad’ với Nguyễn Ngọc- Hồng Oanh
Nào ‘Chú Chim Việt Nam Hòa Bình’ bay lên nhẹ nhàng theo giọng ca Trần Thanh Thủy, Kim Thanh, Cảnh Nhung
‘Cồng chúa ngủ trong rừng’ Vân Trang quây quần với thỏ Ngọc, voi Tố Nga, nai Liên Phượng
‘Vườn hồng mùa xuân’ bày trò nghịch ngợm giữa ‘Hoa héo’ và “Hoa tươi’
‘Những người bạn nhỏ’ đùa vui trên sân khấu, chuyền tay nhau quả bóng
‘Vui sao khi đến trường’ trong vai những cô bé mặc áo đầm trắng, thắt lưng lụa đỏ, tóc cột ruy băng, hài ba-lê trắng với dây cột tréo qua đầu gối, chạy lung tung như hoa gió ai đó thổi giữa cánh đồng
Những tiết mục múa hát của A3 làm cả trường lặng đi, bồi hồi. Tôi không tham gia vào đó, vì vậy có thể đứng từ hàng ghế khán giả nhìn ra để cảm nhận hết sự xuất sắc của bạn bè mình. Cảm nhận bằng sự rưng rưng về những gương mặt nhỏ bé thân quen.
Không chỉ có những “diễn viên văn nghệ”, A3 còn có biết bao gương mặt dễ thương khác :
… chuyên trị bàn đầu như Kim Trang- Khánh Vân-Mộng Ngọc-Bích Liên-Quỳnh Giao-Tôn Nữ Mỹ Trang-Kiều Oanh;
… lóc chóc như Hoàng Oanh-Nguyễn Bích Thủy
… nghiêm trang như Nguyễn Thanh Thủy- Đoàn Thị Mỹ- Phạm Thị Mỹ- Quách Vân Trang- Tố Nga- Nguyễn Thị Phượng-Mỹ Phương-Thu Minh
… phá phách nghịch ngợm như Lộc Thọ- Trần Bích Thủy- Thảo Thư- Phương Thảo- Minh Trang
… chững chạc như Bích Hà- Thu Hằng
… lớp Trưởng Hương Trang thông minh, năng động, lớp phó Phượng B tài hoa, mũm mĩm
… Thanh Phượng hiền lành . lãng mạn
… Bạch Nga, Bích Ngọc dễ thương, chu đáo
… Minh Tâm, Tố Phương, Nguễn Thanh Thủy học giỏi, chiều bạn
... Ánh Nguyệt, Kiều Oanh, Thu Thúy, Quỳnh Giao, hiền hòa, chăm chỉ, rất thương bạn
... Tố Nga, Phượng A, im lặng
... Ánh Nguyệt, Kiều Oanh, Thu Thúy, Quỳnh Giao, hiền hòa, chăm chỉ, rất thương bạn
... Tố Nga, Phượng A, im lặng
Những gương mặt mà năm tháng dẫu có tàn phai nhiều thứ thì vẫn không xóa nổi trong ký ức chúng tôi biết mấy thân quen. Những thân quen, những mến thương đôi khi chen lẫn giận hờn. Những tị hiềm trẻ con ngày ấy, biết đâu, có một ngày như hôm nay, chúng tôi lại phải cậy nhờ vào những hình ảnh này trong ký ức để tìm gặp lại nhau…
| A3 - Saigon - Reunion 2003 |
| A3 - San Joe - Reunion 2003 |
Bốn năm học với A3 trôi qua nhanh đến không ngờ. Trưng Vương cho chúng tôi một buổi chiều chia tay mưa tầm tã. Trong khi các anh chị lớp lớn tản vào các phòng học. Thầy cô bận rộn họp hành, 9A3 trốn ra sau cổng trường để nhào ra nô giỡn với nhau trước nhà nguyện dưới trời mưa như trút. Mưa nhòe nhoẹt hẳn những gương mặt bạn bè mà không nhòe đi giọng hát khàn đục của Minh Trang, rồi của Thanh Thủy trong bài Dona Dona, không nhòe đi bóng Kim Phượng, bóng Nguyễn Thị Ngọc, bóng Hồng Oanh nhỏ bé tung lên trong bài múa tuyệt vời theo tiếng hát. Ướt sũng và lạnh run, vậy mà chiều mưa chia tay ấy, mãi đến hơn 30 năm sau tìm lại, chúng tôi vẫn thấy nó ấm ran nơi trái tim mình…
A3-Trưng Vương, tiếng gọi ấy không đơn giản chỉ là một gợi nhắc, nó còn là tiếng của mỗi trái tim bạn bè dành hướng về nhau.
A3-Trưng Vương, tiếng gọi ấy không đơn giản là một con số tình cờ, nó là định mệnh. Để hôm nay, lũ chúng tôi quay về cho một hội ngộ lớn sau hơn 30 năm, khi “tóc xanh phai nhạt” mới hiểu, tiếng gọi đó là “âm vang thuở nào, bước nhỏ, chân người tìm nhau, tìm nhau…”(*)
A3-Trưng Vương, tiếng gọi ấy cho chúng tôi một tìm gặp, gặp để hiểu mình sẽ không để lạc mất nhau một lần nữa trong đời… Dẫu biển dâu biến dời là chuyện vốn quen…
A3 - ngày xưa…
Lâm Minh Trang
Tháng 10, 2010
(*): Lời bài hát Ngày Xưa Hoàng Thị của nhạc sỹ Phạm Duy

